- Tin tức > Du lịch > Miền Trung > Quảng Bình >
Ăn bánh bột lọc Quảng Bình, ngẫm chuyện văn hóa
19h, tôi đặt chân xuống Quảng Bình. Quá chán ngán bữa cơm thết ê hề trong nhà hàng, khách sạn, tôi lấy cớ nói với cả đoàn rằng có hẹn anh bạn ở đây để được “mất tích” một buổi tối.
Nhưng ăn gì bây giờ???
Lấy điện thoại triển ngay một status trên Facebook để nhờ 500 anh em giải đáp. Chỉ sau vài nốt nhạc, đã có đến vài lời khuyên của những người bạn sành ăn trong số đó. Đa phần bọn họ khuyên tôi thử bánh bột lọc Quảng Bình.
Ừ thì bánh bột lọc.
Tôi hỏi bạn lễ tân xinh đẹp thì được biết quán bánh lọc nổi tiếng nhất đất Quảng Bình là quán Mệ Xuân ở đường Lê Thành Đồng.
Nói là nổi tiếng nhất thành phố Đồng Hới nhưng quán không lớn lắm, chỉ có dăm bộ bàn ghế nhựa. Tôi gọi chục bánh gói lá ăn thử. Bánh được bưng ra nóng hôi hổi, bóc nóng bỏng tay mà vẫn cố vì trông hấp dẫn quá thể. Chiếc bánh bột lọc bóng nhoáng, thơm phức, bên trong chứa con tôm to vật vã. Đó là còn chưa kể đến nấm hương sần sật.
Quán Mệ Xuân có thứ nước chấm keo chua ngọt lạ miệng, đặc biệt quyện vào bánh để các thực khách… đặt đến môi, trôi đến cổ.
Ai ngờ đâu chỉ có bột năng, bột sắn dây, tôm đồng, thịt ba chỉ, nấm hương mà người miền Trung lại sáng chế ra món bánh hấp dẫn tới vậy. Vừa đưa cái thứ nhất vào miệng là lại muốn bóc ngay cái thứ hai vì sợ ăn chậm lại ngấy mà chẳng thể thưởng thức được nhiều.
Bánh bột lọc Quảng Bình và chuyện văn hóa
Đang ăn, tôi chợt nhớ ra ngoài Hà Nội cũng có một món bánh bột lọc. Tuy cùng tên nhưng thứ bánh ở hai địa phương chỉ giống nhau ở lớp vỏ trong suốt. Bánh bột lọc Hà Nội hình bán nguyệt, bên trong có đầy đủ tôm, thịt băm, mộc nhĩ, nấm hương chứ không đơn giản như ở đây.
Bánh bột lọc Quảng Bình và bánh bột lọc Hà Nội, bánh nào ngon hơn? Tôi chẳng biết. Thứ bánh nào cũng làm tôi ăn mê mẩn chẳng biết chán.
Bánh bột lọc bắt nguồn từ miền Trung cũng là đặc sản Quảng Bình, nhưng ra đến Hà Nội được cải biên để hợp hơn với khẩu vị của người dân địa phương. Chiếc bánh nhỏ là một phần của ẩm thực. Ẩm thực là miếng ghép trong bức tranh văn hóa.
Vậy đấy, văn hóa chẳng thể “bế quan tỏa cảng”. Văn hóa cần có sự du nhập, giao lưu, cải biên để phù hợp với từng vùng đất, từng thời điểm… và ngày một phát triển hơn.
Đang miên man suy nghĩ về những sản phẩm văn hóa du nhập vào nước ta bị “ném đá” tơi bời, tôi chợt nhận ra đã đến lúc phải ra về khách sạn.
Lúc tính tiền, tôi thực sự bị shock… Hai đĩa bánh, một chai bia mà hết… chưa đến 50k.
Thấy vậy, tôi xin số điện thoại của quán và đặt 200 cái về làm quà cho anh em ở nhà. Ngon, bổ, rẻ, lạ miệng… quá ổn đi chứ lại. Đây là thứ đặc sản Quảng Bình làm quà hoàn hảo với người không rủng rỉnh tiền như tôi.
Sự đời vốn chẳng vẹn toàn. Điểm trừ của món bánh bột lọc Quảng Bình chính là nước chấm siêu cay. Tôi là đứa ăn được cay mà còn thấy hơi quá sức.
Nếu bạn nào đến thử bánh bột lọc Quảng Bình mà bị nhiệt miệng thì tôi xin chia buồn!
0 bình luận